Bự của tôi viết về hai chị em tôi – Chị trong câu chuyện này là tôi đó – Lệ Thu

Em gần 50 tuổi về thăm quê. Chị nấu đãi em nhiều món ăn. (chị giống mẹ nấu ăn rất ngon! ) Em thích thịt gà, chị làm món gà kiểu Pháp và gắp những miếng ngon nhất vào bát em. Em vẫn thế, vô tư ăn tì tì rồi bỏ lại da, xương ra đĩa. Chị vừa ngắm em ăn mỉm cười thích thú vừa với tay gắp những miếng da gà và xương em loại ra cho vào miệng nhai một cách ngon lành. Chị rủ em đi ăn bún bò Huế ở một quán ăn ngon và sang trọng, rất đông khách sành điệu. Chị gắp thịt từ bát chị bỏ qua bát em (chắc sợ em ở Mỹ thiếu thịt ) em lại hớn hở uýnh chén một cách ngon lành. Cục giò heo em chỉ nhón lấy miếng nạc và bỏ nguyên phần còn lại ra đĩa. Chị hỏi: Bự không ăn cái này à? rồi gắp bỏ vô lại tô của mình và ăn “thừa” của em cho tới miếng cuối cùng.Ôi chị của em!Chị đã từng đi và thưởng thức hầu hết của ngon vật lạ ở những nơi sang trọng nhất trên thế giới. Chị là khách VIP khắp các khách sạn nhà hàng 5 sao… thế nhưng với em út, cháu chắt chị vẫn không nề hà, như một người mẹ luôn chăm sóc & dành cho con cái những miếng ngon nhất và chỉ ăn , nhai lại những gì chúng thừa mứa bỏ đi.Yêu chị nhiều, người đã thay mẹ chăm lo cho em út, cháu chắt… và cho tới giờ phút này vẫn chưa được thảnh thơi vì yêu thương và lo lắng
Theo Facebook của em gái tôi – Juia Thanh Thuy https://www.facebook.com/profile.php?id=100064471584085