Khám phá BOTSWANA: TAU PAN LODGE – Central Kalahari
Chặng 3 – 29 & 30 Tháng 6 Năm 2023
Sau một đêm và một buổi sáng cắm trại với nhiều trải nghiệm thú vị, chúng tôi lên đường, khám phá chặng thứ 3, Tau Pan Lodge trong hành trình Botswana 28 ngày. Từ Motopi Pan đến Tau Pan Lodge khoảng 45 km đường sa mạc cát. Đêm nay không phải cắm trại nên chúng tôi thong dong, lái xe chậm, cảm giác chờ đón bắt gặp muông thú trên đường đi, điện thoại I phone, camera lớn nhỏ luôn sẵn sàng để có thể chộp được những khoảnh khắc đẹp của động vật.
Càng vào sâu trong sa mạc Kalahari, càng nhiều động vật
Với kiến thức hạn hẹp về động vật như tôi, lần đầu tiên trong đời bỗng đâu xuất hiện những loại động vật mà cả tên tiếng Việt tôi cũng không biết chức đừng nói tên latin của chúng. Vừa quay phim, vừa chụp hình, vừa mở sách ra xem, rồi tra từ điển, sao loài nào cũng Linh Dương Châu Phi là sao. Loài Linh Dương (Antelope) đầu tiên mà tôi gặp là Springbok và Impala, phải đến cả tuần sau tôi mới phân biệt được đâu là Impala và đâu là Springbok, đó là chưa kể còn bao nhiêu loài Antelope na ná giống nhau nữa mà tôi gặp suốt 4 tuần Safari, giống từ màu đến kiểu dáng. Hôm nay tôi cứ tạm phân biệt Impala có chữ M sau mông mà người dân Botswana gọi đùa là Macdonald . Khi thì chúng tụ tập hàng đàn, khi thì một con vài con đi lạc bầy ngơ ngác rất dễ thương. Chúng tôi dừng xe, cố rón rén lại thật gần chúng để chụp và quay cho được những bức ảnh và thước phim thật đẹp. Nắng từ 10 giờ đến 4 giờ chiều chói chang trải dài trên sa mạc khô cằn, chói đến mức khó có thể canh chụp được một tấm hình đẹp bằng cái camera dùng choo Vlog bé xíu của tôi, hay cái Iphone đầy tính năng diệu kỳ, nên ông Tây vừa lái xe vừa thao tác nghề phó nháy bằng cái SONY chuyên nghiệp ổng mua cho chuyến đi này, và mới bắt đầu đưa vào sử dụng ngày hôm qua.
Tài xế chính và 2 tài xế phụ đang xác định hướng đi
Sa mạc Kalahari là kết hợp các Pan và các hoang mạc mênh mông
Giữa vùng sa mạc Central Kalahari Game Reserve rộng 52.800 ki lô mét vuông chỉ có hai lán trại, Tau Pan Lodge là một trong hai Lán Trại duy nhất ở đây. Mải mê săn thú nên chúng tôi đến nơi vào khoảng 3 giờ chiều. Những người đón tiếp chúng tôi mừng rỡ vì họ đã lo lắng không biết chúng tôi có gặp trục trặc gì không, xe hư hay lạc đường, … Theo kế hoạch chúng tôi sẽ có mặt vào lúc khoảng 12 giờ trưa, nhớ rằng ở Safari cách liên lạc duy nhất với chúng tôi là qua một cái điện thoại settle line trong trường hợp khẩn cấp, không wifi, không mạng điện thoại.
Ngay phía trước Tau Pan Lodge, nhìn xuống là một Water Hole (Vũng nước) nhân tạo đóng động vật về uống nước
Khó có thể hình dung, giữa hàng chục ngàn ki lô mét hoang mạc nối tiếp hoang mạc lại có một Lán Trại tiện nghi như Tau Pan Lodge, cứ như một nơi nào đó trong tiểu thuyết của nhà văn Kent Follet. Tau Pan Lodge nằm trên đỉnh của cồn cát, tầm nhìn ngút ngàn tận chân trời của các Pan trũng xuống, Quản gia (manager) của Lán trại giới thiệu (ở Botswana họ gọi orientation): “Tau Pan Lodge không có hàng rào nên động vật tự do ra vào. Từ 7 giờ sáng đến 6 giờ tối, quý khách có thể tự do đi từ phòng đến khu vực dùng chung (phòng khách, quầy bar, phòng ăn), nhưng ngoài giờ đó có Vasco & Zimbo sẽ cùng đi với quý khách để đảm bảo an toàn. Ở đây có Sư tử (Lion) , Báo hoa (Leopard) , Linh cẩu (Hyena), chó rừng (Jackal), và rất nhiều động vật khác…”. Phải nói là tôi rất hứng thú “Vậy chúng tôi sẽ không nghỉ ngơi đâu, nhận phòng xong chúng tôi muốn đi săn thú”.
Con Kudu chào đón chúng tôi trên lối về nhận phòng
Trên đường về nhận phòng, không phải chờ đợi lâu để xem chúng tôi có bắt gặp một động vật nào không, một con Kudu đực khổng lồ xuất hiện chỉ cách tôi vài sải chân, nó cứ đứng đó trương mắt nhìn chúng tôi. Chị manager lệnh cho chúng tôi dừng lại phía sau chị, cả gia đình chúng tôi hứng thú, quay phim, chụp hình, nó cứ đứng đó, chờ chụp hình xong nó mới đi.
Sóc đất, chồn, chim, thú đủ loại
15 phút sau, cả nhà chúng tôi quay lại khu tiếp tân để cùng hướng dẫn viên đi “săn” động vật. Vasco là người Botswana, Zimbo là Bushman. Chiếc Toyata Land Cruiser được thiết kế lại cho phù hợp để dẫn sử khách đi “săn” thú rừng. Vasco lái xe, rất chậm rãi, còn Zimbo vừa đi vừa ngó đầu ra ngoài xe xem vết chân của các loại động vật hằn trên cát để xác định xem đã có loài động vật nào vừa đi qua đây. Anh ta nói “có vết chân của một con Báo cái đi qua đây không lâu, chỉ cách đây vài tiếng thôi”, vừa nói anh vừa lấy tay chỉ hướng đi của con Báo. Chúng tôi reo hò mừng rỡ với hy vọng sẽ gặp được một con Báo hoa đẹp mà cho đến nay tôi và hai cậu ấm chỉ được xem qua phim và ảnh. Vừa theo dấu chân của con báo chúng tôi vừa thưởng thức phong cảnh, thỉnh thoảng dừng lại chụp hình chim chóc, sóc, cáo, chó rừng, linh dương, linh dương Kudu. Vẫn chưa tìm thấy con Báo hoa. Hoàng hôn xuống, Vasco dừng xe, họ soạn đồ nhắm và đồ uống, chúng tôi vừa ngắm hoàng hôn, nhấm nháp, trò chuyện về động vật và chụp hình. Bỗng Vasco nói “chúng ta đi thôi, chó rừng đang rú tín hiệu có nguy hiểm, chắc chắn con Báo đang ở quanh đây”. Họ nhanh chóng cất đồ vào thùng, chúng tôi lên xe. Zimbo và Vasco bàn bạc với nhau gì đó rồi họ quay đầu xe. Vài phút sau, trước mặt chúng tôi là một con Báo cái xinh đẹp đang đủng đỉnh trên đường, chúng tôi đi theo, trời tối nên chỉ có thể quay phim bằng iPhone, nó chẳng quan tâm là chúng tôi đang đi theo nó, cứ đường mòn mà nó đi. Khỏi phải nói là chúng tôi đã vui mừng thế nào, nhưng bị cấm không được reo hò và cử động nhiều khi gặp thú dữ sẽ dễ gây kích động có thể làm cho thú tấn công, nên chúng tôi cứ lặng lẽ ngắm nhìn, quay phim và chụp hình, “nỗ lực” nói rất nhỏ và không gây tiếng động. Vasco quyết định lái xe nhanh sang ngả khác để đón đầu nó cho chúng tôi quay phim. Xe dừng ngay lối mòn, tắt đèn chờ nó. Trời vẫn còn chập choạng, chưa tối hẳn nên chúng tôi vẫn kịp ngắm và quay dáng đi kiêu kỳ và cái đuôi vểnh lên của nó, nó cứ tiến thẳng tới, chẳng quan tâm đến chúng tôi, nhìn thấy xe nó rẽ phải vào bụi rậm để tránh xe, rồi lại đi ra lối mòn đi tiếp.
Một buổi chiều may mắn, chúng tôi đã săn được con Báo cái kiêu kỳ.
Lán trại khá tiện nghi nhưng không có hệ thống sưởi, ở đây họ dùng củi đốt lò sưởi và lấy nhiệt mặt trời để làm nóng nước sinh hoạt. Vòi hoa sen tuy không đủ mạnh nhưng sau một ngày cắm trại được tắm gội bằng nước nóng quả là đã và xa xỉ.
7:30pm, trời tối & lạnh, Vasco đến phòng đón chúng tôi, cảm giác như trong những cuốn tiểu thuyết văn học cổ mà tôi đã từng đọc. Đón chúng tôi hồi chiều có hai quản gia, tôi nay một trong hai người đã chờ sẵn ở đó như những người chủ nhà chờ khách là chúng tôi bước vào. Ngay giữa tiền sảnh không mái che là một bếp lửa to, lửa hò reo tí tách, chúng tôi chọn mỗi người một thức uống, vây quanh bếp lửa cụng ly, chuyện trò. Bữa tối sẵn sàng, manager và Vasco cùng dùng bữa tối chung với chúng tôi, cứ như người thân, tôi rất thú vị về điều này. Đầu bếp đãi chúng tôi những món ăn nóng sốt khói còn nghi ngút, những món ăn đậm chất gia đình. Ăn xong, tất cả chúng tôi lại quây quần bên đống lửa râm ran trò chuyện một lúc nữa rồi mới về phòng ngủ. Giường đệm dày, êm, dưới chăn mỗi người có sẵn bịch nước nóng làm ấm. Chúng tôi ngủ thật ngon.
SÁNG HÔM SAU (30/6/2023)
5 giờ 45 sáng, trời tối, khoảng 0 độ C, Vasco đến phòng đánh thức chúng tôi dậy, hẹn 6:15 sẽ quay lại đón chúng tôi đi ăn sáng. Cảm giác như quay lại thời thơ ấu, rét đến độ không muốn rời khỏi chăn.
7am bình minh bắt đầu, chúng tôi lên xe, chuyến đi thăm động vật quý hiếm bắt đầu. Mỗi chúng tôi được phát một áo giống như áo mưa, bên ngoài nylon dày, bên trong là vải dạ gọi là Poncho, có mũ, che kín từ đầu đến chân, thế mà vẫn chưa đủ ấm. Zimbo bắt đầu xem vết chân trên cát và phát hiện có 4 con sư tử vừa đi qua đây, thế là chúng tôi lần theo dấu vết, lòng vòng hơn 2 tiếng đồng hồ, đi theo tiếng rú của loài chó rừng chúng tôi vẫn không tìm ra sư tử. Theo Zimbo, chắc chắn chúng nó vừa săn được mồi và đang thưởng thức Brunch. Chúng tôi bỏ cuộc và tiếp tục đi dòng dòng.
Đón Hoàng hôn ở Sa mạc Kalahari
Bỗng Zimbo nói gì đó với Vasco, Vasco cười khoái chí, dừng xe lại trước sự ngạc nhiên của chúng tôi, chỉ tay về phía bên trái, kêu chúng tôi lấy ống nhòm nhìn về phía một cái cây cách chúng tôi khoảng 200 mét phía kim đồng hồ chỉ 10 giờ. Oh my god, nàng Báo mà chúng tôi gặp tối qua (Zimbo bảo thế) đang nằm vắt vẻo trên cây. Chúng tôi reo hò thích thú, ngắm cô nàng qua ống nhòm. Vasco di chuyển xe đến gần nàng Báo hoa xinh đẹp, dừng lại, tắt máy, dặn không được ai đứng dậy, ngồi yên tại chỗ, nói khẽ và thoải mái chụp hình quay phim. Một bức tranh đẹp và sống động mà tôi chưa bao giờ dám mơ có một ngày tôi sẽ được nhìn tận mắt.
Về lại Lán Trại, ăn uống xong xuôi, ai làm việc nấy đến 15:30, cả nhà lại theo Vasco & Zimbo để săn cho bằng được 4 con sư tử. Chúng tôi đi dòng dòng, bộ đàm của Vasco thông báo xe kia (xe chở một vị khách vừa xuống máy bay và cũng đang đi săn thú) đã tìm thấy 1 con sư tử cái qua ống nhòm, đang tiến lại gần xem có bao nhiêu con. Vasco chở chúng tôi quay lại nơi mà sáng nay Zimbo dự đoán 4 con sư tử đang “ăn tiệc”. Xe rẽ lối rời khỏi đường mòn, rẽ sâu vào Savanna (Hoang Mạc). Một con sư tử nằm ềnh ra ngủ, 3 con kia nhìn thấy chúng tôi cũng chẳng buồn nhúc nhích, bụng căng tròn. Xe tắt máy, chúng tôi tha hồ chụp hình và quay phim. Lần đầu tiên trong đời, tôi tận mắt nhìn thấy những con sư tử đẹp như trong tranh vẽ trong ánh nắng vàng ươm của Sa Mạc Kalahari.
Tau Pan Lodge là ấn tượng đầu tiên nên nó cứ đẹp mãi, có lẽ là đẹp nhất và hứng khởi nhất về mặt cảm giác của chuyến khám phái Safari ở Botswana trong 4 tuần.
Text: Lệ Thu Guillon
Ảnh: Jean-Marcel Guillon
Video: Lệ Thu Guillon