“Làn thu thủy nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh…”

Ngày xưa cha mẹ đặt tên cho chị là Thu và em là Thuỷ với mong muốn “2 ả tố nga” đầu lòng của cha mẹ lớn lên sẽ xinh đẹp, giỏi giang và có hiếu với cha mẹ như nàng Kiều trong truyện Kiều của Nguyễn Du. và chị em mình đã lớn lên như thế trong những câu hát ru và lẫy Kiều của bà nội …
Chúng mình thân nhau từ bé, chị lớn hơn em 2 tuổi, nhưng lúc nhỏ hai chị em cao bằng nhau và giống nhau đến nỗi ai cũng tưởng là chị em sinh đôi. Chị đi đâu em cũng lẽo đẽo theo chị. Chị nhỏ con nhưng nhanh nhẹn và đanh đá. em ú na ú nần đi đứng lẫm chẫm và mu khóc nên luôn được chị bảo vệ. [chả là thấy em trắng trẻo, mập tròn nên ai cũng bẹo má, nhéo tay… đỏ hết cả lên. chị sợ em đau không cho ai động đến. Mấy cô chú làm việc ở công trường gần nhà được thể lại càng trêu chọc hai chị em mình] Bù lại, nếu mẹ mua cho 2 chị em 2 bộ quần áo mới, em luôn cất dành, còn chị mặc cho cũ rồi dụ khị em đổi và em luôn nhường cho chị, thế nên chị luôn được diện đồ mới, còn em thì mặc quần áo cũ quanh năm. Bà nội thấy em “khờ” cái gì đẹp cũng nhường nhịn chị nên thường hay nạt chị “chơ răng mi cứ dộ em rứa Thu hầy!” chị lại tị nạnh “bà khi mô cũng thương em Thuỷ hơn!”
Lớn lên một chút, em “gene trội” phổng phao đột biến và cao to hơn chị. Chị gọi em là “Bự” nghe rất thân thương. Còn nếu chị gọi tên em là Thuỷ, có nghĩa là đang giận em đấy. Chị cứ càm ràm: chị gánh nước nhiều quá nên không cao lên được, còn bự thì lười biếng! Mỗi lần chị vênh váo nghênh mặt lên để chửi một cái thằng mất nết nào đó trêu ghẹo chị, nhìn chị bé như cái kẹo mà lại rất hống hách, sợ nó uýnh chị [cứ tưởng tượng nếu thằng khốn ấy nó mà vung tay phát, không biết “cái kẹo” sẽ bay tới đâu], mặc dù cũng hơi run nhưng em vội kéo chị ra sau lưng mình, xông ra phía trước, tay chống nạnh, mắt gườm gườm… để bảo vệ chị [vì em bự con thế này chúng nó sẽ không dám đánh em!] …
Rồi chị ra Hà Nội học đại học, em học ở Huế. Chị dành tiền học bổng mua len đan áo cho em. Đó là chiếc áo len màu xanh da trời thời trang, đẹp nhất Huế thời bấy giờ và ấm áp nhất trong cuộc đời của em, ấm cho đến tận bây giờ, mỗi khi em nhớ lại… [và nhiều, nhiều nữa … nhưng chỉ kể thế thôi, để dành đấy mỗi năm sẽ kể một kỷ niệm!]
…
Và giờ đây, khi tóc trên đầu đủ các loại mầu thì chị em mình vẫn thế, vẫn luôn bên cạnh nhau (không tính khoảng cách địa lý), chăm sóc và yêu thương nhau như cha mẹ đã sinh ra chúng ta là ruột thịt.
Hôm nay sinh nhật chị, mong sao chúng ta chỉ già đến thế này thôi và không thể già hơn được nữa. Mong cả 4 chị em mình sẽ có nhiều thời gian bên nhau hơn, giống như những ngày thơ ấu, trong ngôi nhà cha mẹ ❤️
Happy birthday my beautiful sister!
Yêu chị ❤️❤️❤️