Ngày của phụ nữ: bình đẳng, nữ quyền hay là sự dịu dàng?

Suốt mấy tuần nay, Lệ Thu được mời đi tham dự khá nhiều sự kiện trao quyền cho phụ nữ nhân ngày 20-10, ngày Phụ nữ Việt Nam, bản thân còn “dám” cả gan lên sân khấu để host một talk-show cũng có tên gọi “empowering women” như bao sự kiện khác trong những ngày gần đây.

Bác sĩ Thy Hảo, phó trưởng Khoa Hóa Trị, Trung tâm Ung Bướu Bệnh viện Chợ Rẫy ví cô giáo dạy mình 30 năm trước, phó giáo sư, tiến sĩ bác sĩ Cung Thị Tuyết Anh là nữ tướng, trong khi “vị nữ tướng” chia sẻ với các đồng nghiệp, phần lớn là học trò cũ, có mặt trong khán phòng của sự kiện: “Tôi chưa bao giờ cảm thấy bị phân biệt vì mình là phái nữ, nhưng đã là phụ nữ thì phải dịu dàng, sự dịu dàng sẽ giúp thành công, trong đó có cả mục tiêu tôi đã kiên trì theo đuổi đến 30 năm sau để đạt được bằng sự DỊU DÀNG”.

Vậy nên, nhân ngày này, thay vì Lệ Thu sẽ tôn vinh chính bản thân thì có lẽ Lệ Thu nên thử nhìn lại chính mình và suy ngẫm xem nữ quyền và sự bình đẳng nam nữ là gì?

HIỂU BẢN THÂN VÀ BIẾT MÌNH MUỐN GÌ

Có lần cãi nhau (hồi đấy Lệ Thu và ông Tây chưa làm đám cưới), Lệ Thu gọi điện thoại tâm sự với cô bạn thân “chắc tao quyết định chia tay mày ạ”, bạn ấy trả lời “mày từ từ, bình tĩnh xem xét lại sự việc, kiếm được người đàn ông chịu đựng được phụ nữ như tao với mày cũng hiếm đấy”. Cô bạn thân học cùng đại học xinh đẹp, yêu nồng cháy nhưng độc lập, tôi ngưỡng mộ bạn từ thời đi học, lúc nào bạn cũng ăn mặc rất mốt, dáng đi thẳng, ngẩng cao đầu, có anh bạn trai cũng xứng đôi vừa lứa. Cái thời tôi còn nhút nhát và yên vị làm việc văn phòng thì bạn đã bay nam, ra bắc, giao tiếp với rất nhiều người trong lĩnh vực hoạt động cho công việc của mình. Đi Liên Xô, bạn chia tay với anh người yêu đẹp trai hào nhoáng, lấy chồng sinh con, vẫn đẹp và thời trang như thế, càng ngày càng thành công cùng với sự năng động và tháo vát của mình. Một đứa bắc, một đứa nam, thời trẻ tôi cũng như bạn lao vào làm ăn, ít khi có thời gian dành cho nhau. Bỗng một ngày, bạn gọi “tao đang ở Sài Gòn, gặp nhau nhé, tao giới thiệu người yêu mới của tao, tao và chồng tao chia tay nhau rồi”. Rồi bạn lại đám cưới một lần nữa, sinh thêm một cô con gái xinh như mộng như mơ và hạnh phúc với bố của cô gái út. Có lẽ bạn đã CHỌN được người “chịu đựng được bạn”. Chưa bao giờ tôi thấy bạn phải tranh đấu gì đó với những người đàn ông của mình trong gia đình. Trong công việc, cái thời ra trường chúng tôi đứa nào chẳng thế, đứa có bố mẹ giàu lắm thì cũng chỉ đủ lo cho con cái học hành đến nơi đến chốn thôi, mà cái thời đó chúng tôi thuộc nhóm học sinh giỏi, toàn chuyên toán, chuyên văn, chuyên ngoại ngữ nên đi nước ngoài có học bổng theo điểm chuẩn chứ không phải du học tự túc như thời nay. Cô BẠN GÁI của tôi không phải là “rich kid” hay “chồng đại da” và bạn là một người phụ nữ thành công.

CÓ PHẢI AI CŨNG GIỐNG AI

Tôi nam tiến vào Sài thành hoa lệ vì mê sự năng động ngày đêm không ngủ của Sài Gòn. Cha tôi đưa tôi vào Sài Gòn, gửi tôi ở nhà chị gái của mình, người tôi gọi bằng O Thìn, mua cho tôi một chiếc xe đạp mini Trung Quốc 650.000 đồng màu đỏ. Ngày đó, O Thìn làm chức to, xin việc làm cho tôi, toàn những công việc ở những cơ quan mà nhiều người mơ ước, tôi kiên quyết chối từ, ra bưu điện gửi hồ sơ xin việc đi khắp mọi nơi, rồi đạp chiếc mini đỏ đi phỏng vấn từ ngày này qua ngày khác cho đến khi tìm được một việc làm phù hợp. Từ cái thời xa xưa đó, chưa một lần nào tôi gặp trở ngại trong khi đi tìm việc làm bởi vì tôi là phái nữ, mà lại là nữ “nhà quê”. Nhờ chịu khó học hỏi và trình độ tiếng Anh tôi thăng tiến vèo vèo … đến mức mắc bệnh … ngôi sao, nguyên nhân chính dẫn đến nhiều thất bại trong công việc và cuộc sống sau này.

Ánh mắt ân cần làm dịu nỗi lo âu

Lệ Thu lấy chồng, vì muốn có chồng và vì có một người đàn ông muốn lấy mình. Anh lịch thiệp, thật hiền, là kỹ sư cơ khí, khác hẳn với người vợ quá năng động như tôi. Anh hầu như bị phụ thuộc vào mọi hoạt động và lối sống của tôi vì anh quá mê một người phụ nữ thú vị. Không dưới ít nhất 3 lần trong mười một năm sống với nhau tôi “khuyên” anh đổi công việc để tìm việc tốt hơn. Có mức lương cao hơn nên tôitự giao cho mình quyền tay hòm chìa khóa và quyết định mọi chuyện lớn bé trong gia đình nhỏ … Anh và tôi chia tay … mãi nhiều năm sau tôi mới hiểu tình cảm rạn nứt xuất phát từ đâu. Anh đã và mãi là người đàn ông quan trọng của cuộc đời tôi, anh nói “Em thành người thành thị với anh, và em thành người quốc tế với ông Tây” interlectually.

SỰ DỊU DÀNG CÓ PHẢI LÀ NỮ QUYỀN

Lệ Thu theo ông Tây đi chơi với nhóm bạn trai của ông ấy không biết bao nhiêu lần, là người phụ nữ duy nhất được mời theo các chuyến đi với điều kiện “chuyện ở Rome chỉ dừng lạ ở Rome” và trở thành photographer cho nhóm. “Madame Marketing”, tên âu yếm họ dành cho tôi, khám phá thế giới đàn ông từ bàng hoàng đến thấu hiểu “đàn ông là thế đó”. Ông Tây nói “em là người may mắn. Và em cũng rất cừ khôi, ai cũng tin và yêu madame marketing”.

Ông Tây nhà Lệ Thu luôn hãnh diện “tôi rất hợp làm việc với phụ nữ, hơn 50% các thành viên trong ban giám đốc FV là phụ nữ, họ là những người thông minh, độc lập, mỗi người một điểm mạnh và là cánh tay phải, tay trái của tôi để tôi có được thành công như ngày hôm nay”. Ông là người Pháp, chưa bao giờ tôi thấy ông có bất cứ một sự phân biệt về chính sách hay tuyển dụng dành cho phái nam và phái nữ.

Tôi là một thành viên trong ban giám đốc, ông tin tưởng và tôn trọng tôi, ông đánh giá cao sự đóng góp của tôi và rất hãnh diện về tôi với bạn bè, gia đình và đối tác. Ở nhà cũng vậy, bạn bè đến nhà chơi, ngủ lại hoặc không, ai ai cũng thuộc lòng câu trả lời của ông khi được hỏi về điều gì đó “để hỏi Lệ Thu”. Ông luôn là người chủ động vì hòa bình sau mỗi lần bùng nổ.

Thế mà cách đây vài tuần, hai đứa có xung đột. Hai ngày sau khi mọi chuyện trở lại bình thường, tôi về đến nhà cũng trễ lắm rồi vì có hẹn ăn tối ở ngoài, ông chưa về. Tôi thay đồ lên giường với lấy cuốn sách để đọc vài trang trước khi đi ngủ thì thấy một lá thư … thư ông viết cho tôi, để đó từ sáng sớm sau khi tôi rời khỏi nhà (trước ông). Đọc xong thư tôi nhắn tin “em chờ anh về nhà rồi mình nói chuyện”. Ông về, có chút men nên ông dễ nói hơn. Ông hỏi “tại sao em lạnh lùng với anh như vậy? Tại sao em không cố gắng đến với anh mỗi khi anh bị tổn thương (do em), một vòng tay hay nụ hôn của em và một lời xin lỗi sẽ làm lành sự tự ái hay nỗi buồn trong anh? Chỉ toàn là anh tự mình phải vượt qua, rồi cuộc sống chúng ta lại bình thường, lại hạnh phúc như không có chuyện gì xảy ra, lại ôm chặt trong vòng tay nhau mỗi đêm, em lại cắm hoa, nấu ăn, chúng ta lại cùng nhau chăm sóc con, lên kế hoạch cho những chuyến đi … tại sao cứ mỗi lần cãi nhau là em xem anh như kẻ thù, đôi lần em còn đòi li dị cứ như đám cưới của chúng mình là con số không, con cái của chúng ta là con số không. Em có thể tức giận anh, chúng ta có thể không có cùng ý kiến, nhưng sao em lại có thể biến chuyển nhỏ như con kiến thành một chuyện nghiêm trọng như thế!”. Tôi nghe ông nói, cục tự ái của tôi lại càng lớn khủng lên, “sự thật mất lòng”. Đến gần sáng tôi mới “cố gắng” để ôm ông vào vòng tay ngọt ngào ấm áp thật sự (mà sự thật là tôi yêu ông mà) “em hiểu rồi, xem xin lỗi anh, mình đi ngủ anh nhé, trời cũng đã sắp sáng rồi”.

Lời phó giáo sư Tuyết Anh đã nhắc nhở cho tôi và chị em phụ nữ chúng ta về sự DỊU DÀNG. Có thể chị em chúng ta đã không để ý, không muốn để ý rằng phái mạnh cũng rất DỊU DÀNG, nơi thương trường, trong mối quan hệ và trong gia đình. Lệ Thu phải cảm ơn người đàn ông của Lệ Thu đã nói cho Lệ Thu biết ông ấy cần gì ở người vợ thân yêu của mình – sự DỊU DÀNG.

Lệ Thu GUILLON

Mỗi người có một cách định nghĩa về cuộc sống đẹp của chính mình. Lệ Thu định nghĩa bằng từng khoảnh khắc cụ thể chị sống với chính mình và mọi thứ xung quanh, gói gọn trong 3 từ “live – love – laugh”, với ý nghĩa sống hết đam mê, yêu hết mình và luôn mỉm cười với mọi thứ. Người phụ nữ này khiến người ta đan xen giữa lòng ngưỡng mộ và sự ghen tị. Bởi chị đối đãi với cuộc sống bằng sự say mê, hân hoan. Bàn tay biết bắt giữ từng khoảnh khắc hạnh phúc và cả niềm kiêu hãnh.

Leave a Reply

Latest from LOVE

Yêu muộn

Phạm Tường Vân – Nhà thơ, nhà biên kịch. Bài đằng trên VNExpress, Thứ Hai 14/2/2022

ĐỢI …

I love your taste, your sense of beauty, your love of flowers, the way you decorate

Discover more from Lệ Thu Guillon

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading