ĐAU …

/

Cảm giác bị đâm từ sau lưng, đâm từ từ, sao mà đâu đến vậy! Sau nhiều ngày suy nghĩ, sáng nay tôi điện thoại cho em “Em ơi, có thể em không phải là người mà chị cần, là người có thể giúp được chị, nhưng chị phải gọi cho em để xin lỗi em, chị đã quá bàng quan để không hiểu sự việc, để không hỗ trợ em một cách đúng nghĩa trong suốt thời gian em làm việc cùng với chị”. Đáng lý ra, chị phải xin lỗi em thế này thì đúng hơn “chị đã không giành thời gian để hiểu rõ sự thực, đã bênh vực cho cái xấu”. Em chia sẻ “Dạ, nếu em biết chị hiểu, bằng mọi giá em đã ở lại tiếp tục làm việc với FV…”, rồi em nói thêm “hôm nào em lại mua hoa ghé qua văn phòng tặng chị nhé”…

Nước mắt tôi trào dâng …

Cô ta làm việc chung với tôi, sau đấy ông trời sắp đặt cho trở thành một thành viên (dù chưa chính thức) trong gia đình tôi bởi 2 cô con gái đẹp và dễ thương như mộng như mơ. Đã từng có thời gian gần gũi và thân nhau, cộng thêm cái tính thương yêu gia đình, tôi thực lòng thương cô ấy, …, tôi sẽ không kể nhiều về tình cảm, mối quan tâm tôi giành cho cổ, …

Trong công việc, tôi đã từng đánh giá cao năng lực viết lách của cô ấy! Tuy nhiên, tôi có lờ mờ nhận thấy càng ngày cổ càng lười biếng hơn, và hơi có thiên hướng lợi dụng tôi và ông Tây, nhưng tôi đã không dám chắc. Chức vụ tôi giao cho cổ trong phòng tôi giống như Trưởng Ban Biên Tập hay Thư ký tòa soạn của một tờ báo nhỏ vậy đó. Từ ngày được cất nhắc lên vị trí này, cổ chưa bao giờ thực sự làm tròn trách nhiệm của mình, tất cả các bài được cổ duyệt trước khi đưa qua cho tôi, tôi phải sửa lại ít nhất là 3 lần, đôi khi tôi phải ngồi cặm cụi viết lại. Mấy ấn phẩm cổ chịu trách nhiệm, lúc nào cũng được CEO, là ông Tây nhà tôi, khen “excellent”, nào ổng đâu biết, kế hoạch nội dung do người khác lên, nội dung phần lớn do người khác viết, chuyển ngữ thuê ngoài, có chuyên gia Tiếng Anh bản xứ biên tập! Cổ có đầu tư công sức, chiếm khoảng maximum 30% thời gian so với hợp đồng. BIẾT VẬY, mà tôi vẫn bỏ qua, vẫn bao che, và vẫn dung thứ – TÔI BIẾT LÀM VẬY LÀ KHÔNG CÔNG BẰNG VỚI NGƯỜI KHÁC, nhưng tôi vẫn làm!

Vài đời Marketing Manager của tôi là vài đời những người đó phải khăn áo ra đi. Lần nào cũng như lần nào, tôi ngọt nhạt, nặng nhẹ, tâm sự, nhắn tin, nghiêm khắc, năn nỉ với cổ “em hãy vì chị, vì FV, giúp đỡ những người mới vào, đừng “ma cũ bắt nạt ma mới, họ cần có thời gian để hiểu được công việc, vân vân và vân vân, …”. Cho dù, tôi vẫn “ngửi” được mùi gì đấy, nhưng tôi vẫn đặt lòng tin vào cô ta, tôi vẫn tin rằng cổ thông minh, cổ hiểu được đã là gia đình làm trong một công ty thì phải có trách nhiệm hơn gấp rất nhiều lần so với người khác!

Lần nay, tôi có manager mới, cổ mạnh mẽ, đầy authority, đã giúp tôi bị shocked, bị đau, bị buồn bởi con người ấy. Một chồng dày gồm hàng loạt emails được in ra và đặt trên bàn làm việc của tôi, trời ơi, đằng sau lưng tôi, cái người mà trước mặt tôi vẫn hứa như hát hay “chị yên tâm, em không làm gì xấu đâu, em lúc nào cũng có trách nhiệm với công việc, chị cứ tin em, …”, cổ làm những việc tày trời, đi ngược lại hoàn toàn với văn hóa của FV. Cổ giành thời gian phản đối nhận những công việc được manager giao, chuyển tiếp emails của người này sang cho người khác, với những từ ngữ và lời lẽ hết sức hỗn láo, thiếu tôn trọng nếu không muốn nói là xúc phạm người khác, … cố tình gây xáo xào trong nội bộ, ….

Tôi bèn báo cáo với CEO, với Giám Đốc Nhân sự để được cấp quyền vào xem mails box của cổ, ôi trời ơi, xem ngược trở về quá khứ, …. chuyện này xảy ra suốt mấy năm nay rồi ….

Tạm thời, cổ đang nghỉ sinh, nên tôi quyết định chỉ báo cho cổ biết chuyện gì đang xảy ra, báo cho cổ biết rằng những “tòng phạm” liên quan đã được cho xin thôi việc và rời khỏi văn phòng ngay tức , chụp hình một vài email của cổ gửi cho cổ xem, báo cho cổ biết rằng tôi tạm block email công việc của cổ, đồng thời đang cho tổng hợp lại quá trình và hiệu quả làm việc của cổ, báo cho cổ biết rằng tôi sẽ trò chuyện với cổ khi cổ quay về làm việc …

Liệu có cái ngày đó hay không …

Ông tỷ phú JM (tên viết tắt trùng với tên ông Tây thôi nhé) chia sẻ trong buổi đàm thoại với Tổng Thống Canada trên truyền hình rằng “Nếu nhân viên tôi làm không tốt công việc, tôi đuổi họ, nhưng ông đâu đuổi được một citizen!”

Tôi phải làm thế nào trong trường hợp này?

Lệ Thu GUILLON

Mỗi người có một cách định nghĩa về cuộc sống đẹp của chính mình. Lệ Thu định nghĩa bằng từng khoảnh khắc cụ thể chị sống với chính mình và mọi thứ xung quanh, gói gọn trong 3 từ “live – love – laugh”, với ý nghĩa sống hết đam mê, yêu hết mình và luôn mỉm cười với mọi thứ. Người phụ nữ này khiến người ta đan xen giữa lòng ngưỡng mộ và sự ghen tị. Bởi chị đối đãi với cuộc sống bằng sự say mê, hân hoan. Bàn tay biết bắt giữ từng khoảnh khắc hạnh phúc và cả niềm kiêu hãnh.

Leave a Reply

Latest from Friend

%d bloggers like this: