Tôi đi đánh … ghen

Chuyện xảy ra năm 2006

… “Mình chia tay đi em!” Ly cà phê đen tuột khỏi tay tôi rớt choang xuống sàn quán cà phê, nước mắt giàn dụa làm nhòa hết mọi thứ xung quanh, tôi hy vọng chồng đang giận tôi về chuyện hai đứa to tiếng sáng nay, tôi đã gạt một cái ly trên bàn cho rơi độp xuống sàn và cũng đã vỡ … choang … Không thể như thế được, không thể nào anh lại muốn chia tay, tôi có làm gì đến mức anh không thể chịu đựng được để phải bỏ rơi tôi sau ngần ấy năm vui vẻ. “Em sẽ sửa đổi mà, em sẽ chăm sóc anh nhiều hơn, em sẽ không bao giờ nặng lời với anh nữa, em sẽ nấu thật nhiều món ăn mà anh yêu thích, em sẽ không đi sớm về trễ, em sẽ thay đổi, anh cho em cơ hội đi anh…” Trong nhà, ngoài quán cà phê, mặc kệ, cứ hai đứa trò chuyện là tôi van xin anh đừng bỏ tôi mà ra đi “tại sao anh phải bỏ em ra đi khi anh chưa có người khác, chúng mình thử lại một lần nữa đi anh”. “Không lẽ mình tệ đến mức như vậy sao?” – cứ thế tôi chất vấn bản thân và cố tìm cho hết mọi lỗi lầm tôi gây ra trong suốt 10 năm là vợ là chồng, tự kiểm điểm, tự hứa sẽ phải thay đổi.

“Tại sao cô cả tin và mù quáng vậy. Chắc chắn phải có người thứ ba thì chú ấy mới quyết định bỏ cô! Cô quyết định chia tay, chị ủng hộ, không sống được thì chia tay, nhưng cô không thể nói bỏ là bỏ, cô cần phải biết thật rõ nguyên nhân chú ấy muốn chia tay với cô” – lời khuyên của người chị họ cứ văng vẳng bên tai tôi. Tôi tìm mọi cách để tìm kiếm thông tin, để tìm cho ra thủ phạm thứ ba kia là ai mà có sức mạnh ghê gớm kéo tuột anh khỏi tôi. Việc đầu tiên là tôi rình rập để tìm được password điện thoại di động của chồng, tuyệt nhiên không có bất cứ một tin nhắn nào trong điện thoại, hay lịch sử cuộc gọi cho một người phụ nữ nào đó. Đánh hoả mù chứ sao bây giờ, tôi quyết định ghi nhanh số điện thoại bàn mới nhất chồng gọi cho ai đó sau giờ làm việc. Đợi ổng ra khỏi nhà với lý do đi nhậu với bạn, tôi bốc máy gọi tới số điện thoại đó, “a lô, cô gặp ai?” – đầu dây bên kia là giọng một người phụ nữ lớn tuổi, tôi nhanh trí “dạ con gặp con gái của cô”, đầu dây bên kia trả lời “cô gặp Q.A à? Hiện Q.A không có nhà, cô có nhắn lại gì không?”. Tôi giật mình cắt máy cái cụp, đầu tôi lởn vởn suy nghĩ “là Q.A ư, ổng thường xuyên nhắc đến một cô đồng nghiệp tên Q.A, khen và ca ngợi cô ấy hết lời”, người tôi run cầm cập, lấy hết sức bình tĩnh tôi gọi lại số điện thoại vừa gọi “con xin lỗi cô, hồi nãy con gọi nhầm máy”.

Đêm hôm đó, chồng về trễ, không có vẻ như là mới đi nhậu về, cũng không hề muốn trò chuyện. hay quan tâm đến cảm giác của tôi, bật máy tính lên chơi game, không có vẻ gì là buồn vì đang muốn kết thúc cuộc sống vợ chồng với tôi. Khi tôi vào đánh răng rửa mặt để đi ngủ, tôi bỗng thấy một vết máu như máu của phụ nữ tới kỳ dính ở mép lavabo, linh tính khiến tôi bay vào phòng máy tính nơi anh đang ngồi chơi … trời ơi … nhưng chồng vẫn một mực từ chối …

Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi đem câu chuyện này tâm sự với bà chị họ và hai cô em gái. Mấy chị em gái quên ăn, quên ngủ « hội nghị diên hồng » liên miên, cứ như chuẩn bị cho một trận đánh gam co trên chiến trường … tình ái, và quyết định thuê … thám tử. Thám tử là tài xế cũ của tôi, thông minh, nhanh nhẹn, quý hai vợ chồng tôi và rất hiểu chồng tôi.

Hai vợ chồng có một chiếc xe ô tô, thường tôi là người sử dụng còn chồng tôi đi xe gắn máy ra nơi tập kết rồi đi xe mini buýt lên nhà máy ở Bình Dương làm việc. Để thuận lợi cho việc theo dõi của thám tử, tôi nói với anh “em thấy buồn, tinh thần không tốt nên không muốn lái xe, anh lấy xe ô tô mà đi, còn em sẽ đi xe buýt đi làm”.

Khoảng 9 giờ tối của cái ngày định mệnh ấy, tôi bốc điện thoại chỉ sau một lần chuông “chị ơi, chị bình tĩnh, chị phải hết sức bình tĩnh, em theo được dấu vết của anh rồi, anh đậu xe ở …, đã đi vào quán cà phê với cùng một cô gái, tóc xõa dài ngang vai”, tim tôi đập thình thịch “Em vào trong quán đi xem họ làm gì!”;  “Chị ơi, chị phải hết sức bình tĩnh, đừng làm gì lớn chuyện chị nhé!”; tôi dồn dập “Em nói cho chị biết đi, quán cà phê ở đâu, họ đang làm gì!”, thám tử ngần ngừ “Anh và cô gái ấy đang ngồi cạnh bên nhau, cô gái ấy tựa vào vai anh, còn anh thì đang ôm hôn vào mái tóc cô ấy”. Ông xe ôm luồn lách cố chạy thật nhanh … Tôi hiên ngang bước vào quán cà phê, may quá họ không còn ôm hôn nhau, cô gái trẻ hơn tôi, không đẹp, và cũng không có gì nổi bật. Chẳng biết nhờ có phép màu gì mà tôi lịch sự điềm đạm, bình tĩnh đến lạnh lùng không giống như là đang đi đánh ghen “Có phải em là Q.A?”, cô gái hơi hốt hoảng “vâng đúng ạ”, tôi tiếp lời không để cho cô gái tên Q.A kịp trả lời hay giải thích  “em có biết anh K là chồng của chị không? Vậy mà em dám đi chơi với anh ấy. Em có thể đi về để chị và chồng chị nói chuyện với nhau chút được không?”

Còn lại hai vợ chồng, tôi bỗng câm nín, không nói nên lời cũng không khóc được. Chồng phá vỡ sự yên lặng đến đáng sợ “Anh rất xin lỗi em, anh đã quá hèn nhát để không dám thú thật với em …” Sau một hồi trò chuyện đưa ra quyết định chia tay, hai vợ chồng chở nhau về nhà. Về tới nhà, sự đau khổ vì bị phản bội của tôi như bắt đầu ngấm, tôi chửi anh thậm tệ, dùng hết mọi ngôn từ làm đau người đối diện nhất cho thoả lòng tức giận, thất vọng, đau khổ, nhưng vẫn không hề khóc… Khi vốn ngôn ngữ dùng để đay nghiến cạn kiệt, tôi rời nhà lái xe qua nhà chị họ, người tôi gọi là đại ca, vừa nhìn thấy chị ấy là tôi khóc nức nở, khóc như chưa bao giờ được khóc … nín khóc tôi tường thuật lại chuyện vừa xảy ra cho chị ấy nghe, chị ấy ra lệnh cho tôi gọi cho Q.A để đến gặp Q.A ngay tức thì. Q.A bốc máy và đồng ý gặp chúng tôi ở nhà cô ấy theo yêu cầu của đại ca. Đại ra ra lệnh (đúng nghĩa là ra lệnh) chồng chị ấy (thực ra chồng chị ấy mới là anh họ của tôi), chở tôi và chị đi. Tới nhà Q.A, đại ca xông vào chửi và gần như là muốn “thượng cẳng chân, hạ cẳng tay”, đại loại thế này “ĐM, con đ… thối mồn, đi giật chồng người khác,  ĐM mày nhìn em tao xem này, …”. Mẹ của Q.A từ trên lầu bước xuống, đây là người phụ nữ đã trả lời điện thoại của tôi vào tuần trước, và tôi đã gọi lại xin lỗi vì gọi nhầm máy (nhưng thực ra tôi không gọi nhầm máy). Cô điềm đạm giải thích rằng cô có nghe con gái cô thường hay nhắc đến anh K, nhưng theo cô thì tình cảm chưa có gì sâu đậm đâu … Đại ca “ra lệnh” cho mẹ của Q.A “con gái của cô đi giật chồng người khác, chỉ có cô ta mới biết, nên tôi đề nghị cô để chúng tôi tự giải quyết với nhau” … Tôi gần như chỉ muốn đất nẻ đôi để nhấn chìm tôi xuống vì quá xấu hổ cho chuyện đánh ghen và năn nỉ đại ca của tôi hãy thôi đi và đi về nhà …

Hôm sau, tôi điện thoại cho Q.A xin lỗi vì sự việc xảy ra tối qua đồng thời xin hẹn gặp … để nhận ra rằng có lẽ tình cảm của chồng tôi đối với tôi đã cạn kiệt … và từ đó tôi không bao giờ gặp lại Q.A … hai tháng sau chồng dọn ra khỏi nhà …

Vài tháng sau, tôi buồn, tôi đi xem bói, ông thầy bói phán ngay sau khi vừa hỏi ngày tháng năm sinh và xem chỉ tay của tôi “số cô hai chồng, nếu cô chưa ly dị với ông chồng đầu thì ly dị ngay tức thì đi” …

Lệ Thu GUILLON

Mỗi người có một cách định nghĩa về cuộc sống đẹp của chính mình. Lệ Thu định nghĩa bằng từng khoảnh khắc cụ thể chị sống với chính mình và mọi thứ xung quanh, gói gọn trong 3 từ “live – love – laugh”, với ý nghĩa sống hết đam mê, yêu hết mình và luôn mỉm cười với mọi thứ. Người phụ nữ này khiến người ta đan xen giữa lòng ngưỡng mộ và sự ghen tị. Bởi chị đối đãi với cuộc sống bằng sự say mê, hân hoan. Bàn tay biết bắt giữ từng khoảnh khắc hạnh phúc và cả niềm kiêu hãnh.

1 Comment

  1. Thật khó để giữ bình tĩnh khi bị vợ hay chồng của mình phản bội. Em rất nể phục những người vợ ứng xử bình tĩnh trong trường hợp này, không đánh ghen ầm ĩ. Nếu có đánh ghen thì họ chọn cách nhẹ nhàng hơn và thậm chí nhẹ nhàng nhưng rất sâu cay. Ví dụ như đến gặp tình nhân của chồng nói chuyện trực tiếp, không dùng bạo lực hay chửi bới lăng mạ. Quan điểm của em là không níu giữ trái tim người đàn ông đã không còn muốn ở bên cạnh mình nữa, vì đàn ông mà đã hết yêu mình có quỳ xuống chân khóc lóc họ cũng chả thèm đoái hoài. Còn nếu chỉ vì 1 phút lỡ ham vui mà sa ngã và bản thân họ vẫn còn yêu, còn muốn quay về thì cũng nên cho họ, và cả cho mình 1 cơ hội (nếu mình vẫn còn yêu họ). Em nghĩ người phụ nữ nếu độc lập tự chủ được về kinh tế , về cuộc sống, về tư duy thì họ sẽ nhìn nhận vấn đề này thoáng hơn, không đến mức coi như là tất cả thế giới đều sụp đổ khi mất đức ông chồng. Đời còn dài, zai còn đầy không có anh này lại có ngay anh khác thôi hehe, nếu mình là 1 phụ nữ độc lập và quyến rũ thì vẫn có nhiều người muốn yêu mình. Đánh ghen kiểu đấm đá chửi bới lăng mạ con bồ chỉ làm cho người phụ nữ trở nên xấu xí và hèn hạ hơn dưới mắt ông chồng và những người khác. Em thích kiểu đánh ghen lịch sự không ồn ào mà vẫn khiến cho đức ông chồng và con giáp thứ ba phải tâm phục khẩu phục. Mà nếu tình yêu đã không còn thì chả cần đánh ghen làm gì, nói chuyện rõ ràng rồi chia tay trong văn minh, mình bước tiếp cuộc đời của mình, mình vẫn phải sống thật vui vẻ hạnh phúc chẳng cần thằng đàn ông bội bạc nữa hehe và mình sẽ gặp người đàn ông tốt khác thôi, nếu mình là 1 phụ nữ thông minh xinh đẹp tự chủ độc lập chả sợ gì thiếu đàn ông tốt. Những người đánh ghen ầm ĩ chắc là vì họ không kiểm soát được cảm xúc của họ , hoặc với họ mất ông chồng là mất cả thế giới nên họ phải giữ, hoặc họ không thể độc lập được về mọi mặt….Nói chung con người ta bị chi phối rất nhiều bởi cảm xúc nên nhiều khi học thiền, học yoga như chị Thu cũng là 1 cách rất tốt để kiểm soát cảm xúc của bản thân, hạn chế những cảm xúc tiêu cực như ghen tuông, sân si, tự ái…
    Em tin vào tình yêu nhưng em cũng tin vào duyên số và quy luật vô thường của cuộc sống (không có gì là mãi mãi, mọi thứ đều có thể thay đổi kể cả tình yêu). Em là 1 phụ nữ độc lập, nên với em, thế giới này chỉ sụp đổ khi em đánh mất chính bản thân mình mà thôi. Còn đàn ông thì có hàng tỷ người trên thế giới và trong số đó vô số người tốt, tình yêu cũng không chỉ có một và duy nhất, tình yêu cũng nằm trong quy luật vô thường của trời đất.
    Trên đây chỉ là ý kiến cá nhân em nếu không đúng với mọi người xin đừng ném đá.

Leave a Reply

Latest from LOVE

Yêu muộn

Phạm Tường Vân – Nhà thơ, nhà biên kịch. Bài đằng trên VNExpress, Thứ Hai 14/2/2022

ĐỢI …

I love your taste, your sense of beauty, your love of flowers, the way you decorate

Discover more from Lệ Thu Guillon

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading