KỲ NGHỈ LÃNG MẠN Ở BONIFACIO, năm COVID 2020

Vũng Sant Amanza, nhà hàng Paillote (Mái Tranh) của khách sạn Hotel U Caput Biancu

Sau hơn năm tháng rưỡi cách ly với hai cậu ấm, cuối cùng chàng và nàng cũng mời được bà ngoại của tụi nhỏ về Luberon chơi. Bà ngoại là mẹ của mẹ đẻ ra hai cậu ấm, sống ở Paris. Bà ngoại vui, tụi nhỏ cũng vui vì cũng từng ấy thời gian cách ly tụi nó chỉ gặp mẹ qua viber và WhatsApp, nay gặp bà thay mẹ cũng được an ủi phần nào. Còn Papa và Lệ Thu thì tranh thủ một kỳ nghỉ lãng mạn với nhau.

Nàng cầm lái … chỉ để chụp một tấm hình thôi

Bonifacio là một thị trấn nằm ở cực nam của hòn đảo Corsica, hòn đảo được ví như là “L’île de beauté” (the Island of beauty). Bonifacio được biết đến là một thành lũy trên biển, được xây dựng từ thời trung cổ, nằm chênh vênh trên những dãy núi đá sừng sững mọc lên từ dưới biển Địa Trung Hải, mà nếu dong thuyền tới gần sát chân núi thì phải ngẩng hết đầu quá 90 độ thì mới nhìn được những dãy nhà cảm giác gió thổi sẽ bay vèo xuống biển nằm trên đỉnh núi.

Ông Tây đang neo thuyền rồi bơi vào bờ vì hai đưa về tới khách sạn quá trễ

Nàng vốn say đắm với màu xanh Địa Trung Hải (Mediterranean sea), nước trong veo như pha lê, ngày nắng đẹp, bầu trời xanh chiếu xuống biển, nơi biển sâu màu xanh thẫm, sát bãi biển màu xanh turquois pha lẫn với màu xanh thẫm nếu dưới mặt nước là rong biển, nàng có thể đeo kính bơi, ngậm ống thở, chân mang swimming fins và bơi hàng tiếng liền ngắm cá (vùng này không có san hô nưới cạn để ngắm). Nàng nịnh ông Tây “em thèm đi biển Địa Trung Hải, muốn được phơi nắng, muốn được bơi, ….” Chuyến đi lần này hai đứa quyết định thuê một chiếc tàu hai máy mã lực 500 ngựa để dạo chơi trên biển mỗi ngày, tức là sáng lên tàu lái đi chơi, chiều tối quay về lại khách sạn. Ông tây có bằng lái tàu nên không phải phiền phức có thêm một người thứ ba (lái tàu) trên tàu.

Biển xanh như màu áo em xanh

Đảo Corsica là một hòn đảo phì nhiêu, cây cối quanh năm xanh rì, có rất nhiều bãi biển cát trắng mịn, nấp giữa thắt eo của đảo, được chở che nên sóng lăn tăn, neo đậu tàu, rồi cứ tha hồ bơi lội đến lúc nào chán lại nổ máy dạo chơi trên biển. Bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được một nhà hàng ven biển để ăn trưa, có nhà hàng phải đặt chỗ trước, có nhà hàng không cho đặt chỗ, tới nơi chờ tới khi nào có bàn trống thì vào ăn.

Một trong những nhà hàng không nhận đặt chỗ khá nổi tiếng mà tôi thích có tên gọi Le Cabanon Bleu (Túp Lều Xanh), chúng tôi đã đến đây vài lần trong kỳ nghỉ hè của cả gia đình năm 2014. Gần như 100% thực khách đều tới đây bằng đường biển. Mùa hè, hàng trăm chiếc tàu, từ nhỏ xíu chỉ chở được hai người cho đến những Yacht của dân nhà giàu khắp nơi trên thế giới đổ về đây nghỉ hè. Muốn vào nhà hàng chỉ cần thả neo, quan sát xung quanh nếu thấy chiếc ca nô nhỏ của nhà hàng đang chạy dòng dòng gần đấy thì vẫy tay ra hiệu, ca nô sẽ tới đón bạn chở vào bờ, hoặc có thế gọi cho nhà hàng để ca nô ra đón bạn. Nhà hàng nằm trong một vũng biển khá kín đáo, cách thị trấn Porto Vecchio không bao xa, bao nhiêu năm nay thiết kế của nhà hàng vẫn vậy, đơn giản, thanh lịch, bạn là tỷ tỷ phú, hay bạn là ai đi nữa thì bạn vẫn là khách VIP của nhà hàng, anh Sếp Anthony vẫn sẽ niềm nở chào đón tất cả mọi người như nhau. Gặp lúc nhà hàng đang đông khách phải chờ lâu thì bạn có thể lựa chọn cho mình một chai rosé hảo hạng ngồi ở khu dành riêng cho khách ngồi chờ, vừa uống rosé vừa ngắm nhìn mọi người, biết đâu bạn sẽ lọt vào mắt xanh của một tỷ tỷ phú nào đó nếu bạn đang đi kiếm chồng là đại da, hay lọt vào mắt xanh của một đạo diễn Hollywood nổi tiếng đang ngồi bên cạnh bạn mà bạn không biết. Nếu không bạn có thể bơi mải miết hoặc lười biếng trên bãi biển dưới ánh nắng hè cho làn da thêm rám nắng. Mỗi lần nàng và ông tây đến đây, chúng tôi thích nhấm nháp rosé, quan sát mọi người và ngắm biển, ngắm du thuyền.

Bến cảng Bonifacio

Thích nhất là cập bến Bonifacio bằng đường biển, vách núi dựng đứng, hùng vĩ, sóng biển lớn, xanh thẫm, cảm giác mình mong manh nhưng mạnh mẽ giữa biển khơi. Thị trấn Bonifacio từ từ xuất hiện trên cao khi tàu từ từ tiến vào bến cảng, một tường thành vững chãi bao quanh bảo vệ một thành phố cổ bên trong chứa không biết bao điều cổ tích (là nàng cứ hình dung ra như vậy). Bến cảng đầy những Yacht, thuyền buồm, ca nô, tàu du lịch neo đậu san sát nhau, người qua lại tấp nập, nhà hàng nào cũng kín người đang vui vẻ thưởng thức bữa trưa, các shop bán đồ lưu niệm hay quần áo cũng bán buôn sôi nổi  – sự sầm uất và tập nập của mùa hè, mùa nghỉ ngơi, thư giãn.

Chúng tôi chọn phố cổ Bonifacio cho những bữa ăn tối để ngắm nhìn Bonifacio huyền ảo với những ngôi nhà đá cũ kỹ, san sát nhau và những cầu thang nhỏ, cao và sâu hun hút. Nhóm bạn đi chung hết hồn khi thấy nàng vẫn giày cao gót leo lên leo xuống giữa những con phố nhỏ, vì họ đâu biết rằng nàng “nùn mà đẹp” nên nàng đã tập cho đôi chân mình thành thạo với giày cao gót mọi lúc mọi nơi 

Một góc nhỏ Phố cổ Bonifacion

Ngày nào cũng như ngày nào, chúng tôi dậy sớm, tranh thủ khi gió chưa lên để có thể lái thuyền đi thật xa, để có thể neo đậu hết gần như các vũng biển mà mình đi qua, để có thời gian nhiều hơn cho bữa trưa, mà đôi khi là phải chạy mấy tiếng đồng hồ để đi đến một hòn đảo hoang vắng thưởng thức cho bằng được một nhà hàng nghe nói là đặc biệt, và kịp trở về khách sạn trước khi trời tối. Về trễ quá khi nhân viên bến cảng của khách sạn nghỉ rồi thì neo thuyền xong phải bơi qua nước chiều lạnh để vào bờ. Về tới khách sạn, tranh thủ xem hình, chọn hình rồi khoe lên trên facebook, tuyệt đối cả nàng và ông Tây nghiêm chỉnh chấp hành lời hứa không làm việc, không đọc email trong kỳ nghỉ. Tối, ông Tây điều khiển chiếc xe Jeep khủng long đưa chúng tôi đi ăn tối với nhau hay với bạn bè cũng đang vacation ở Bonifacio.

Thư giãn hết mức, thưởng thức kỳ nghỉ trong mơ, chúng tôi tạm biệt Bonifacio với làn da rám nắng đẹp như mong muốn và thân hình tròn trịa hơn chút xíu.

Love being Unique

Cuộc sống thật đẹp

Lệ Thu GUILLON

Mỗi người có một cách định nghĩa về cuộc sống đẹp của chính mình. Lệ Thu định nghĩa bằng từng khoảnh khắc cụ thể chị sống với chính mình và mọi thứ xung quanh, gói gọn trong 3 từ “live – love – laugh”, với ý nghĩa sống hết đam mê, yêu hết mình và luôn mỉm cười với mọi thứ. Người phụ nữ này khiến người ta đan xen giữa lòng ngưỡng mộ và sự ghen tị. Bởi chị đối đãi với cuộc sống bằng sự say mê, hân hoan. Bàn tay biết bắt giữ từng khoảnh khắc hạnh phúc và cả niềm kiêu hãnh.

4 Comments

  1. Vô tình biết chị trên facebook. Em thích xem hình và đọc bài chị viết lắm, truyền cho em nhiều động lực sống, yêu đời, yêu người, vị tha và cố gắng vươn lên! ^^
    Chúc chị và gia đình sức khoẻ, hạnh phúc.

    • Chị cảm ơn em rất nhiều, tin nhắn của em cũng tạo niềm vui cho chị và chị cũng rất vui mình đã giúp được em chút nào qua cách sống của chị. Chúc em sức khỏe và thật nhiều niềm vui

  2. Chị có thể chia sẻ bí quyết làm sao để có làn da nâu căng bóng đẹp như vậy được không ạ, em cảm ơn chị.

    • Chào Hà Phương, Lệ Thu tập thể dục thường xuyên nên có làn da rắn chắc. Da của chị trắng muốt, nhưng sau này chị thích làn da rám nắng khỏe mạnh nên cứ có thời gian, nhất là trong những kỳ nghỉ hè đi biển chị phơi nắng mỗi ngày khoảng vài tiếng, khi bơi chị bôi tanning oil khắp cơ thể, khi phơi nắng cũng phơi đều trước, sau, bên cạnh, và nếu không có ai xung quanh thì top less cho đều màu 🙂

Leave a Reply

Latest from Travelling

Discover more from Lệ Thu Guillon

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading